Danh sách 20 bài thơ tuyển chọn từ tác phẩm của Hồ Xuân Hương

Admin
Tổng hợp 20 bài thơ nổi bật nhất của Hồ Xuân Hương. Bà được vinh danh là nữ thơ Nôm, sáng tác chủ yếu xoay quanh đề tài về phụ nữ. Sinh ra trong gia đình quý tộc vào thế kỉ 18-19, trong những thời kỳ đau khổ của xã hội.

Hồ Xuân Hương, người được vinh danh là bà chúa thơ Nôm, là nhà thơ tập trung chủ yếu vào đề tài về phụ nữ. Bà sinh ra trong một gia đình quý tộc thời kỳ 18-19, nổi tiếng với tài năng sáng tạo, nhưng cuộc sống tình cảm của bà đầy bi thương. Tác phẩm của Hồ Xuân Hương độc đáo, mới lạ và mang giá trị nghệ thuật sâu sắc. Bà thường viết về cuộc sống đau khổ của phụ nữ trong xã hội. Hôm nay, chúng ta sẽ khám phá Top 20 Bài Thơ của Hồ Xuân Hương đẹp nhất.

1. Cảnh thu

Mây dày tầu thác, giọt mưa rơi như những viên ngọc quý,

Bàn tay tài năng vẽ hình tiếu sơ,

Màu xanh om cổ thụ mở rộng tán,

Trắng xoá phẳng giang sơn trải tờ.

Dốc núi giang sơn rưng rức dưới chén rượu,

Túi lưng gặp trăng nặng vì nghệ thuật thơ

Cho hay cảnh đẹp cũng ngẩn ngơ trước người nhỉ,

Thấy cảnh, ai mà chẳng ngẩn ngơ.

2. Bánh trôi nước hương vị ngọt ngào

Thân em trắng bóng mịn như tơ,

Bảy lớp bề mặt, ba lớp chìm trong dòng nước non.

Dù bị nặn bởi bàn tay vẫn khắc sâu,

Tấm lòng son sắt vẫn được giữ nguyên.

3. Đêm Khuya

Khuya vọng vẳng tiếng trống canh kêu

Nàng đứng dưới ánh trăng mặt trắng tinh khôi

Ly rượu đưa hương thơm, say đắm và tỉnh táo

Vầng trăng lung linh chưa tròn đầy

Ngang qua mặt đất, rêu mọc đám đám

Chân mây đâm toạc, đá trải rải

Ngán ngẩm trước sau xuân vẫn về

Tình son trẻ, hồn tí nhỏ nhoi

Chiều xuân êm đềm, Khán Đài yên bình

Chẳng bợn chút trần ai, lâng lâng

Dòng chuồn gầm sóng, bốn mùa triêu mộ

Chín rõ mười, cực lạc ở đâu?

Cực lạc là đây, bốn mùa triêu mộ

Khôn tát cạn, bể ái ngàn trùng

Dễ khơi vơi, nguồn ân trăm trượng

Cực lạc ở đâu? Nào là tá?

Chín rõ mười, cực lạc là đây

Hương Tích Chùa, lỗ hổng hòm

Nứt ra một, nào là hòm hom

Chân xọc chen cửa, người quen Phật

Dòm mắt mỏi Tiên bầu kẻ lạ

Rơi thánh thót giọt nước hữu tình

Lom khom cúi trạo thuyền con

Cả phồn hoa quyến tuyền lâm lại

Đến già trời khéo rõ dở dom

Khôn phàm tạo con, khen thay sơn Chùa

7. Nghệ sĩ tạo nghệ khéo vô song

Biết mấy ngàm giương đố một ra

Rập rạp sờ leo cỏ đá triền

Nham lam rỉ nước khe lạch mó

Ngồi mõ khua sư đầu trọc một

Đứng giữ lưng tròn hai tiểu am

Rằng Thánh Hoá mới biết nơi đến

Gối hồn mỏi chân chòn còn ham

Xướng họa kỳ 2 Dữ phạm tế tửu

Ai kia tỉnh, ai kia mê

Ai kia quấy nguyệt giữa ban mai

Xin đừng khoan trêu tay đâu

Đừng mó hang hùm, tránh mất tay

8. Đá ông bà chồng

Khéo khéo trò tạo hoá công,

Chồng ơi đã vậy Bà ơi.

Tầng trên tuyết phơ đầu bạc,

Thớt dưới sương hòa má hồng.

Lòng dũng cảm đi cùng chị Nguyệt,

Khối tình liên mãi với non sông.

Đá ấy biết rằng xuân đã già giặn,

Đâu phải khen ai lúc trẻ trung.

9. Chơi Đu

Bốn cột khen người khéo trồng,(1)

Người ngồi đánh kẻ đứng trông,

Trai chơi đu gối mừng phô trương

Gái uốn cổ ong ngửa tự hào.

Bốn mảnh váy hồng rực phấp phới,

Hai dòng chân ngọc dáng xinh tươi.

Chơi xuân trẻ biết rõ vui tươi. (2)

Cọc nhổ đi thôi, lỗ bỏ không!(3)

10. Đề nhị mĩ nhân đồ

Kia bấy nhiêu tuổi ơi cô ấy

Chị đẹp quá, em cũng dễ thương

Như trang sách trắng tựa giấy trắng

Ngàn năm vẫn mãi hương xuân tươi

Đường kia nọ, có lẽ mai em sẽ dám

Bồ liễu lay động phận đời mong manh

Một niềm vui nhỏ mắt tôi vẽ

Thợ làm nghề ấy thật tài tình

Khi lấy chồng chung, ta tận hưởng đời

Người đắp chăn êm ái lạ lùng

Xoay chung cuộc đời, lấy chồng mà lòng

Năm tháng trôi qua, hạnh phúc thấm đẫm

Mỗi bữa chén hạnh phúc, giữ lấy không

Đấm nhau ăn xôi, lòng lại hỏng

Cầm bằng mướn mải mê không công

Nỗi này so sánh dường như hay

Thời xưa đành ở vậy mà thôi

12. Lời mời trầu

Quả cau nhỏ nhỏ miếng, trầu thơm

Của Xuân Hương mới quệt, hương thơm

Duyên nhau phải chăng, thắm lại đượm

Đừng phai như cỏ, bạc như trắng

13. Mình tôi

Tự tình 1

Tiếng gà vang vọng gáy trên cao,

Thù hận nhìn ngắm khắp mọi nẻo.

Mõ thảm không tiếng mà cũng gõ,

Chuông buồn chẳng đánh đâu xa om.

Trước đây nghe những tiếng thêm rầu,

Sau cáu kỉnh vì duyên để mặt mòm.

Tài tử văn nhân ai đâu tá?

Thân này chưa chịu già đâu tom!

Tự tình phần 2

Giữa đêm, tiếng trống canh vọng vẳng,

Khuôn mặt hồng nhan tỏa sáng bên dòng nước non.

Chén rượu hương thơm làm say đắm,

Vầng trăng bóng lồng lộn, chưa tròn đầy.

Nghiêng mình qua, rêu xanh mướt bám đều.

Chạm nhẹ chân vào đỉnh mây, đá rơi như cánh buồm.

Những lúc xuân về, lại đi qua,

Tình yêu nhỏ bé như hạt cát nhỏ!

Tình tự 3

Chiếc bánh thốt nên bởi số mệnh khó khăn,

Giữa đám sóng biển, nỗi buồn lênh đênh.

Lưng chừng tình bạn như bước đi mảnh mai,

Một nửa cơn sóng lụt đổ bập bềnh.

Buồm lái chẳng phận kệ ai cắm bến,

Tiếng sóng nhấn chìm kẻ bến xuôi ghềnh.

Nhìn kia thuyền vàng lòng ai như vậy,

Chán nản khi ôm đàn bao tấp tênh.

14. Nghệ sĩ tự do

Không phải là Ngô, cũng không phải ta

Đầu trọc lốc, áo không mảnh tà

Dâng oản trước mặt, vài ba phẩm

Nấp vãi sau lưng, sáu bảy bà

Khi cảnh khi tiu khi chũm choẹ

Giọng hì giọng hỉ giọng hi ha

Lâu nay dường như lên sư cụ

Ngất ngưởng toà sen kia mà

Ốc Nhồi

Cha mẹ sinh ra là phận ốc nhồi

Đêm ngày lăn lóc dải cỏ hôi,

Quân tử thương thì bóc yếm

Xin đừng nhìn ngoáy lỗ tròn tôi.

Vịnh cái quạt

Một lỗ xây xây mấy cũng vừa,

Duyên em dính dán tự bấy giờ,

Chành ra ba góc da vẫn thiếu,

Khép lại hai bên thịt vẫn thừa.

Mát mặt hùng anh, gió nôn nao,

Che phủ đầu tử sĩ trước mưa.

Niềm tự hào nâng trong trái tim,

Lưng hạnh phúc, lòng đã thấy chưa?

Khám phá Động Hương Tích kỳ diệu,

Tài năng ai cũng phải ngước nhìn.

Nở ra một hòm lỗ hổng linh thiêng,

Chân chạm đất Phật, hòa mình trong bồn hồng.

Kẻ lạ mở cửa thiên mỏi mắt ngắm.

Giọt nước chảy êm đềm thánh thót.

Con thuyền bình yên trôi lom khom.

Lâm tuyền hòa mình vào phồn hoa,

Khéo khéo trời giăng ra dở dom.

18. Hang cắc cớ

Trời đất sinh ra đá nhiều chòm.

Nứt làm đôi mảnh hổng hòm hom.

Chỗ hầm rêu mọc trơ toen hoẻn.

Luồng gió thông reo vỗ phập phòm.

Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm.

Con đường vô ngạn tối om om.

Khen người chạm chạm đá tài xuyên tạc.

Tài năng hớ hênh lắm kẻ dòm.

Thưởng thức cảnh đẹp trong chùa.

Thầy và tớ cùng lang thang khám phá.

Rượu trong túi, thư trong tay.

Đầu kê ngẩng, kệ cá khe đầy.

Gật đầu chim nghe tiếng kinh cổ.

Nêm chật cánh, then cửa mở đầy.

Lò hương tràn đầy nén độ tế.

Người sư ướm hỏi, sư tí nhà.

Mấy bồ phúc đức đến ngôi nhà.

Học trò lỡm lạc, sổ sách mơ.

Ngẩn ngơ lũ khéo khéo đi đâu.

Làm thơ chị dạy, đây lại đâu.

Rữa hoa nọc châm, ong non ngứa.

Giậu thưa, sừng húc buồn cỏn dê.

Cảm ơn các bạn đã dành thời gian để theo dõi bài viết về Top 20 bài thơ hay nhất của Hồ Xuân Hương. Đừng ngần ngại để lại ý kiến của bạn bên dưới để chúng ta cùng chia sẻ ý kiến.

Admin

Hợp tác truyền thông, quảng cáo (0965.23.2222)